Link Video: https://youtu.be/oHUIVoi1KDs
Ngày 30/4, RFA Tiếng Việt có bài “Chính quyền Việt Nam: 48 năm vẫn cầm quyền như “lực lượng chiếm đóng”” của tác giả Quốc Phương.
Bài viết dẫn lời ông Nguyễn Gia Kiểng, người từng giữ hàm Thứ trưởng Bộ Kinh tế Việt Nam Cộng Hòa cho đến ngày 30/4/1975, cho rằng:
“Chính quyền Cộng sản ứng xử như một lực lượng chiếm đóng, tất cả những chức vụ dù rất nhỏ như là phó phòng, như là hạ sỹ quan, đều chỉ dành cho người Cộng sản.”
“Đảng Cộng sản Việt Nam có bao nhiêu người? Tôi nghĩ rằng họ có 5 triệu đảng viên, nhưng mà thực ra, bỏ ra những vị đã về hưu rồi, thì còn lại khoảng 3 triệu đảng viên, họ là một thành phần rất là nhỏ. Nhưng mà họ chiếm lĩnh hết.
Vậy thì chúng ta có một thành phần trí thức trẻ có hiểu biết, đã rũ bỏ được văn hóa nhân sỹ của Khổng giáo, thành phần đó có kiến thức, có khả năng, rất nhiều anh em bây giờ đi du học tại Âu châu, hoặc du học tại Mỹ. Họ có những kiến thức dân chủ và tự do, nhưng họ bị gạt ra ngoài lề xã hội.”
“Nếu Đảng Cộng sản và những người Cộng sản Việt Nam không ý thức được điều đó, nó có thể là một trái bom nổ chậm và không tránh khỏi thảm kịch đã xảy ra ở Romania, thảm kịch ở Indonesia.”
RFA nhắc lại, tại Romania vào tháng 12/1989, Chính phủ của Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Romania khi đó, ông Nicolae Ceaușescu bị lật đổ bởi một cuộc đảo chính. Ông Ceaușescu và vợ là Elena đã trốn khỏi thủ đô bằng trực thăng, nhưng họ đã bị quân đội bắt giữ và bị kết án với hình phạt cao nhất là tử hình.
Còn tại Indonesia giai đoạn 1965 – 1966 đã diễn ra một cuộc thanh trừng chống Cộng sản, sau một cuộc đảo chính không thành ở thủ đô Jakarta. Sự kiện này dẫn đến một “trật tự mới“, trong đó Đảng Cộng sản Indonesia đã bị loại bỏ.
Ông Nguyễn Gia Kiểng, trên quan điểm cá nhân, nói tiếp:
Chúng ta phải cố gắng, một mặt phải giảng giải để cho các anh em Cộng sản hiểu rằng, tương lai nào bắt buộc phải có đối với Việt Nam; và mặt khác, chúng ta cũng phải giải thích cho những người tự coi là nạn nhân của chế độ hiểu rằng, nếu chúng ta tiếp tục trong tinh thần thù hận, chúng ta sẽ còn tiếp tục là nạn nhân nữa. Con đường và lối thoát duy nhất, là lối thoát của sự quảng đại, của tình cảm dân tộc, của tình anh em.”
Đồng thời, ông Kiểng cho rằng, “phong trào lớn nhất trong Đảng Cộng sản Việt Nam hôm nay là phong trào hướng về dân chủ; và ‘tự diễn biến, tự chuyển hóa’ chính là một cụm từ để chỉ những người có khuynh hướng dân chủ”.
“Họ không thể ngăn cản phong trào và tâm lý tự diễn biến, tự chuyển hóa được đâu. Và trong số 25 ngàn người mà bị quy là ‘tự diễn biến, tự chuyển hóa’ đó, phải có những người trong đó mà có tư tưởng, tức là những người trung cao cấp mà như thế.”
Đánh giá về việc Việt Nam đã sẵn sàng hay chưa cho một sự đổi thay, hay cải tổ triệt để thể chế chính trị – xã hội, ông Kiểng nói, vụ xử Nguyễn Lân Thắng 6 năm tù giam cho thấy, “chế độ này còn tàn bạo, còn dữ dằn lắm”.
“Nhưng mà thực ra, nếu chúng ta bình tĩnh nghĩ lại, nhìn lại toàn cảnh của đất nước, chúng ta thấy rằng, dân chủ hóa là không xa và tôi nghĩ hạn kỳ dân chủ hóa là tương đối gần.
Tất cả vấn đề là tất cả chúng ta có quyết tâm hay không mà thôi, mà nếu chúng ta chủ trương phải dân chủ hóa trong tinh thần hòa giải và hòa hợp dân tộc, bằng đường lối gạt bỏ tất cả những âm mưu, những ý tưởng về bạo lực, có thể hạn kỳ dân chủ sẽ rất là gần và không những chỉ là gần mà nó còn đẹp nữa.”
Ông Nguyễn Gia Kiểng là người thành lập tổ chức chủ trương đối thoại chính trị đa nguyên, bất bạo động, mang tên Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên. Ông là tác giả của cuốn sách chính luận bằng tiếng Việt “Tổ quốc ăn năn – Nghĩ lại đất nước trên ngưỡng cửa một thế kỷ và một thiên niên kỷ mới” (Paris, 2004). Năm 2015, ông cũng tham gia chấp bút một cuốn sách khác có tựa đề “Khai sáng kỷ nguyên thứ hai – Dự án chính trị dân chủ đa nguyên”.
Quang Minh – Thoibao.de (Tổng hợp)
>>> Trần Sỹ Thanh “trong veo” như sông Tô Lịch. Hà Nội vẽ dự án ngàn tỷ đánh chén!
>>> Bị đối thủ “phà hơi nóng vào gáy”, Nguyễn Thanh Nghị đang lòi “tử huyệt”!
>>> Xưng vua, dính hàng cấm, trục lợi từ thiện. Bát nháo showbiz Việt
>>> Zing News xát muối vào “vết thương” Tô Bộ trưởng. Sao Tô Đại tướng không ra tay?
Việt Nam Cộng Hòa thắng hay thua?