Được chọn cho chức Chủ tịch nước khi chỉ mới 53 tuổi, ông Võ Văn Thưởng sẽ là nguyên thủ quốc gia trẻ nhất của chính quyền Cộng sản. Khi ngồi vào ghế Chủ tịch nước, Võ Văn Thưởng chủ yếu là thực hiện các công việc mang tính nghi thức. Đi công du nước ngoài và tiếp khác quốc tế, ký khen tặng hoặc ký thăng quân hàm, theo lời đề nghị của phía Công an hoặc Quân đội vv…
Ông Võ Văn Thưởng có 5 năm làm ở Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương. Công việc của ông Thưởng khi đó, nói theo đúng nghĩa nhất là “chăn dắt báo chí”. Nếu thông tin bất lợi thì cấm, còn thiếu những thông tin có lợi thì chỉ đạo báo chí viết bài tô hồng cho chế độ.
Chế độ này cho rằng, làm Tuyên giáo là phải biết nghe nói xuôi lẫn nói ngược. Tuy nhiên, thực tế thì Tuyên giáo không bao giờ chịu nghe nói ngược. Nếu Tuyên giáo mà chịu nghe nói ngược, thì Thoibao.de đã không bị tấn công liên tục với những cách hèn hạ nhất. Họ dùng lực lượng phá hoại chuyên tấn công tin tặc vào website, và dùng đội ngũ 47 được nuôi bằng tiền dân để liên tục phá hoại kênh của Thoibao.
Thực tế, làm Tuyên giáo là nói xuôi lẫn nói ngược đều phải thật thành thạo, để bảo vệ Đảng Cộng sản bằng mọi giá. Vì thế mà ở Việt Nam, đa phần người dân vẫn đói thông tin trung thực mà ngập tràn những thông tin dối trá do Ban Tuyên giáo nặn ra.
Mới đây, ông Võ Văn Thưởng lại lên báo, tung ra những lời nói mị dân để ru ngủ xã hội. Ông Võ Văn Thưởng nói rằng, “’Ngoài lợi ích của nhân dân thì Đảng ta không còn lợi ích nào khác”. Ý của ông Võ Văn Thưởng là, Đảng ngoài chăm lo cho lợi ích cho dân, thì không chăm lo cho lợi ích nào khác. Vậy thì người dân có thể đặt câu hỏi, Đảng chỉ chăm lo lợi ích cho dân, không chăm lo lợi ích cho mình, thì tại sao ông Tô Lâm cho con gái ông ta du học Anh mỗi năm trăm ngàn đô? Sao ông Tô Lâm không để số tiền đó phục vụ cho dân?
Hay mới đây, người ta phát hiện con gái ông Vương Đình Huệ là Vương Hà My cũng du học Mỹ, với chi phí hàng trăm ngàn đô mỗi năm. Tại sao ông Vương Đình Huệ không dùng tiền đó lo cho dân? Hay như ông Nguyễn Tấn Dũng cho 3 đứa con của ông du học Âu Mỹ nữa. Đảng chăm lo cho hạt giống đỏ, còn người dân bị mắc kẹt tại xứ người trong đại dịch, thì Đảng cho trấn lột không thương tiếc.
Có một thực tế rất rõ là, những hạt giống đỏ được đi du học là bởi tiền của dân chứ không phải tiền ai khác. Vậy thì, Đảng lo cho dân, tại sao Đảng lại bòn rút tiền dân để cho những hạt giống đỏ được hưởng? Vậy câu nói “Ngoài lợi ích của nhân dân thì Đảng ta không còn lợi ích nào khác” phải hiểu như thế nào mới đúng? Phải chăng nên hiểu rằng: Ngoài quyền lợi của dân bị Đảng tước đoạt, thì Đảng không tước đoạt của ai khác”. Sự thật rất rõ là, người dân nai lưng ra làm lụng vất vả để Đảng đánh thuế, và nhờ tiền từ thuế dân quan chức xà xẻo tư túi. Cuối cùng, quyền lợi của dân chui vào túi Đảng rồi sau đó rót vào túi tham của quan chức.
Với bộ máy tham ô rộng khắp như hiện nay, có thể ví Đảng như là con bạch tuộc triệu vòi. Những vòi đó sẽ thọc vào cơ thể từng người dân một, để hút cạn sinh khí. Và đó là cơ chế hiện nay. Người dân dưới chế độ này bị tước đoạt đủ thứ. Doanh nghiệp chân chính bị những bọn quan tham hạch sách làm luật đòi chung chi, từ đó nó làm cho các doanh nghiệp Việt èo uột khó phát triển. Nền kinh tế Việt Nam dù được tô hồng bằng những con số tăng trưởng cao, nhưng cuối cùng, đời sống người dân thì lại không tương xứng. Ngược lại hoàn toàn.
Ông Võ Văn Thưởng lên chức Thường trực Ban Bí thư, ông cũng đã dùng chiêu này “chém gió mị dân”, ông đã làm thời còn là Trưởng Ban Tuyên giáo. Sắp tới, ông Võ Văn Thưởng có thể sẽ là một ông Chủ tịch nước chuyên đi ba hoa khoác lác mà thôi.
Thu Phương – Thoibao.de (Tổng hợp)
Link tham khảo: