Thế lưỡng nan của Đảng và sân khấu chính trị Ba Đình

Ngày 19/3, blog Trần Đông A trên VOA Tiếng Việt bình luận “Trung ương và Quốc hội họp: Những phương trời cách biệt”.

Theo tác giả, tin sốt dẻo về “sân khấu chính trị Ba Đình” là tuần này, xê dịch khoảng từ 20 đến 23/3 sẽ có các cuộc họp bất thường của Đảng và Quốc hội Việt Nam. Với giấy mời từ Quốc hội, kèm theo ghi chú bên dưới “không được phép sao chụp”, thậm chí mỗi Giấy Mời đều mang một bí số riêng.

Tác giả mỉa mai, ai đó nói, sinh hoạt chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam nhàm chán, đích thị kẻ ấy là “phần tử cơ hội”, chịu ảnh hưởng của “các thế lực thân địch”. Ngược lại mới đúng! Các cuộc đua sau hậu trường kỳ này đều “trầm trầm mà cương quyết”.

Tác giả dẫn chứng, cuộc đua vào “Tứ Trụ”, chưa có còi lệnh của “trọng tài”, nhưng đã có “vận động viên” vượt vạch xuất phát chạy một mình; các vận động viên khác cũng đang chộn rộn nóng lòng chờ tiếng còi hiệu; phát biểu của Chủ tịch Quốc hội bình tĩnh tự tại một cách không bình thường; và đặc biệt là “việc cưa ghế” vị Chủ tịch nước được cho là trẻ nhất, hứa hẹn nhất, lại là “đệ tử ruột” của Tổng Bí thư… Tất cả, phải chăng là sự phản ánh “tình đồng chí, đồng đội” “sống cùng Đảng chết không rời Đảng” của thế hệ lãnh đạo 4.0 hiện nay?

Tác giả nhận xét, trên danh nghĩa, Chủ tịch nước là A2 của Đảng, bên cạnh vị trí A1 là Tổng Bí thư. Nhưng trên thực tế, chiếc ghế này lại có một “số phận long đong” và là ghế “Tất tử”.

Kể từ khi giành được quy chế “đặc biệt của đặc biệt” tại Đại hội 13, giờ đây, thế lưỡng nan của A1 đang vào khúc quanh “sinh tử”.

Từ những tập sách mà Nguyễn Phú Trọng để lại cho hậu thế, với những chương “đậm đặc” tính mưu mô, tác giả dự đoán, ý đồ Tổng Bí thư muốn “đôn” Thưởng lên ghế A1 là có thật! Bởi: Thưởng ngồi vào ghế A1, ông Trọng được hưởng hai cái lợi. Thứ nhất, ông sẽ được an toàn sau khi “từ quan”, khó xảy ra chuyện “kiến ăn cá”. Thứ hai, điều này mới quan trọng, nguyên Tổng Bí thư có thể “buông màn chấp chính”.

Tuy nhiên, vẫn theo tác giả, ý đồ “đôn” Thưởng lên cũng chỉ là một giả thuyết. Khả năng thứ 2, “đẩy” Thưởng vào ghế A2 chỉ là một vở diễn của Tổng Bí thư. Nay thì ông Trọng có thể nói trong nội bộ: “tôi không tham quyền cố vị, tôi đã chọn ra cho các anh “một hạt giống đỏ”. Nhưng các anh dò ra hạt giống ấy bị thui chột. Thế thì, lẽ đương nhiên, các anh phải sửa lại Điều lệ Đảng để tôi ngồi tiếp… nhiệm kỳ thứ tư”.

Tác giả cho rằng, liên quan đến điều này, ông Trọng từng “nghẹn ngào tâm sự” với Tập Chủ tịch hồi cuối năm ngoái, trước ống kính truyền hình, rằng ông không muốn vậy!

Thế lưỡng nan nói trên của Tổng Bí thư, đương nhiên cũng là một phần thế lưỡng nan của Đảng Cộng Sản Việt Nam. Và không chỉ Đảng, mà ngay cả Hành pháp lẫn Lập pháp cũng bị vạ lây. Đó là việc Đảng và Nhà nước Việt Nam vừa được/ bị ghi vào “Kỷ lục Guinness”…

Tác giả nhận định, với “scandal đối với Hoàng gia Hà Lan”, chắc chắn, Hà Nội sẽ được ghi vào “Guinness Khánh tiết”, như một thất thố thảm hại nhất về “Lễ tân” trong lịch sử “Ngoại giao Nguyên thủ”. Việc nước chủ nhà đình hoãn một phái đoàn hàng trăm yếu nhân, dưới sự dẫn dắt của Đức Vua và Hoàng Hậu Hà Lan mà không đưa ra lời giải thích về nguyên nhân, rõ ràng, không chỉ là vô tiền khoáng hậu, mà còn là sự “khinh thị” không thể nào chấp nhận.

Tác giả mỉa mai, Đảng đang mải chuyện “cưa ghế”, đến độ Vua Willem-Alexander cũng “hoàn toàn bất ngờ” và “không hề biết lý do” vì sao, chuyến thăm của Ngài bị đình hoãn.

“Việc hủy chuyến thăm ấy vào phút chót gần như chưa bao giờ xảy ra. Và việc nước chủ nhà không đưa ra lời giải thích rõ ràng lại càng chưa từng có tiền lệ”, truyền thông Hà Lan bình luận.

V.V Thưởng vụt tắt và thế lưỡng nan của Đảng

Quang Minh – thoibao.de