Chủ nghĩa Mác – Lê là nguyên nhân chính của sự suy thoái giáo dục

Link Video: https://youtu.be/ElgQdYMAQJE

Ngày 1/11, báo Tiếng Dân đăng bài “Ai phải chịu trách nhiệm chính về sự suy thoái của giáo dục” của Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Đình Cống.

Tác giả nhận xét, cho rằng, nền giáo dục của Việt Nam vẫn phát triển, như báo cáo của Thủ tướng trước Quốc hội, là không đúng thực tế; còn cho rằng, nó bị xuống cấp, là giảm nhẹ mức độ tệ hại. Có lẽ, dùng từ suy thoái hoặc lạc hướng, thì đúng hơn.

Tác giả cho rằng, giáo dục công của Việt Nam đã đi sai đường, xa rời phương châm nhân bản, khai phóng, mà đã làm khổ và làm hư hỏng các thế hệ trẻ, góp phần làm hủy hoại nền văn hóa dân tộc, đã làm khổ nhiều phụ huynh trong việc học của con em, làm khổ đội ngũ giáo viên bằng những việc vô bổ.

Theo tác giả, nền giáo dục của Việt Nam, từ sau khi thống nhất đất nước và sau cái chết của Bộ trưởng Nguyễn Văn Huyên, thì bắt đầu sa sút. Lãnh đạo Đảng và Nhà nước thấy được hiện tượng đó, và tìm cách ra những Nghị quyết để chấn chỉnh, xoa dịu.

Tác giả dẫn ra một loạt nghị quyết và cải cách. Theo đó, khi tách ra từng câu của nghị quyết thì câu nào cũng đúng, cũng hay. Nhưng khi xem từng đoạn và phân tích, thì mới thấy sự khập khiễng, lộn xộn ở nhiều nơi. Còn xét trên tổng thể thì mỗi nghị quyết là một biển ngôn từ hoa mỹ, một rừng khẩu hiệu hùng tráng, mà phần lớn là rỗng tuếch.

Nghị quyết nào cũng kể ra những thành tích nhiều mặt của giáo dục và điểm sơ qua vài yếu kém, đồng thời chỉ ra vài nguyên nhân, nhưng chỉ là nguyên nhân hời hợt, kiểu “gãi ngứa”. Không có nghị quyết nào đề cập đến nguyên nhân cơ bản và không quy trách nhiệm cho ai cả.

Trong phần đề ra nhiệm vụ, các nghị quyết đều đưa lên hàng đầu việc bảo đảm sự lãnh đạo của Đảng, với thâm ý cho rằng, nếu xa rời sự lãnh đạo đó thì giáo dục sẽ đi sai đường. Tác giả cho rằng, ý đó là rất “sáo vẹt”.

Tác giả chỉ ra, các nghị quyết đều thiếu hai điều kiện cơ bản.

Một là, môi trường xã hội tương đối trong sạch, không thể nào “đổi mới căn bản và toàn diện giáo dục” trong một xã hội đầy rẫy tham nhũng và tệ nạn mua bán chức quyền.

Hai là, đội ngũ giáo viên có năng lực. Cũng không thể “đổi mới căn bản và toàn diện giáo dục” với một đội ngũ giáo viên mà phần lớn đã bị tha hóa như hiện nay.

Hình: Bài trên báo Tiếng Dân

Tác giả chỉ ra nguyên nhân cơ bản của việc suy thoái giáo dục, đó là: “Sự kết hợp và cộng hưởng của một bên là những độc hại trong Chủ nghĩa Mác – Lê, một bên khác là những yếu kém trong truyền thống dân tộc”.

Tác giả phân tích, dân trí người Việt nói chung còn thấp, quen với việc lười suy nghĩ. Điều này dễ dàng kết hợp với chủ trương của những người truyền bá Chủ nghĩa Mác – Lê, rằng phải thống nhất và độc tôn tư tưởng. Mọi người không cần và không được có ý nghĩ khác với lãnh đạo, lãnh đạo luôn luôn đúng, luôn luôn sáng suốt, người thường chỉ cần làm theo mà không được phản biện. Thế thì cần gì nền giáo dục khai phóng, chỉ cần đào tạo ra loại người chỉ biết vâng lời.

Chủ nghĩa Mác – Lê chủ trương và đề cao dùng bạo lực trong đấu tranh giai cấp, là biện pháp dùng để cướp quyền và giữ ổn định chính trị, nó rất dễ kết hợp với tính cách hung bạo của một số người trong quần chúng cách mạng.

Sự kết hợp và cộng hưởng là tự động, không có người chủ trương, không có ai lập kế hoạch và chỉ đạo, nhưng phải có người chịu trách nhiệm. Đó là lãnh đạo của Đảng Cộng sản. Nếu xã hội Việt Nam không do Đảng Cộng sản kiên trì Chủ nghĩa Mác – Lê, thì lấy đâu ra những độc hại của nó để kết hợp với những yếu kém trong truyền thống.

Vẫn theo tác giả, nguyên nhân cơ bản phải được vạch ra để có phương hướng đúng trong việc phục hưng.

Hình: Đảng và nhà nước ban hành rất nhiều nghị quyết về giáo dục, nhưng càng nhiều nghị quyết thì giáo dục càng suy

Xuân Hưng

>>> Thành phố Hồ Chí Minh mua tin để chống tham nhũng hay giăng bẫy với người tố cáo?

>>> Kinh doanh mê tín bội thu, Đảng quyết vét không để thất thoát?

>>> Nuốt tiền hỗ trợ cháy chung cư không trôi, lãnh đạo Mặt trận Tổ quốc giãy như đỉa phải vôi?

>>> Chuẩn bị xua tuyên giáo dọn đường cho Trung Quốc hốt dự án đường sắt cao tốc?

Giáo dục: Người bán bị lên án, kẻ mua lại vô can